Có bảo hiểm luôn có ba bên đời

Đặt tấm bằng đại học lên bàn thờ ba, em tôi khóc. Em bảo, khi em học hết lớp 12, ba lưu vào điện thoại em một số điện thoại và dặn: “Nhỡ khi nào ba gặp sự cố, con hãy gọi ngay cho số này, sẽ có người thay ba chăm sóc cho con gái yêu của ba”.

Vậy đấy chị ạ, nên em không nghĩ ba đã đi xa, ba mãi luôn ở bên em, che chở cho em…Tôi nghĩ, nếu thật sự linh thiêng thì chắc cậu tôi cũng đang vui vì em đã nên người. Nhìn em, tôi cũng chợt giật mình. Nếu như ngày xưa cậu tôi không mua bảo hiểm nhân thọ (BHNT), thì không biết em tôi còn có thể đến trường cùng các bạn để có ngày hôm nay không?

Tôi nhớ, vì thương đứa con gái đã mất mẹ từ nhỏ nên cậu tôi không đi bước nữa, mà ở vậy để dành hết tình yêu thương cho con. Em là lẽ sống, là niềm tin của cậu, cậu sẵn sàng hi sinh tất cả cho em. Không phụ lòng cha, em tôi đã đỗ đại học.

Thế nhưng bất hạnh đã lại ập xuống đầu đứa em gái vốn luôn cần sự bảo bọc yêu thương một lần nữa. Hôm ấy là trưa ngày Mùng Hai Tết, cậu tôi đi chúc Tết họ hàng về thì bị một chiếc xe ô tô tải đâm phải. Cậu mất trên đường đến bệnh viện. Người ta đưa cậu về nhà, em tôi khóc ngất. Ngày Tết trở thành ngày tang thương. Họ hàng bà con lối xóm thay nhau an ủi em. Ngay chiều hôm ấy, tôi thấy một người đàn ông xuất hiện. Anh giới thiệu anh là nhân viên của Công ty Bảo hiểm nhân thọ. Anh bảo đang đi chúc Tết, nghe tin là vội vàng xuống đây ngay. Anh ân cần, thăm hỏi, động viên em tôi và làm một số thủ tục giấy tờ cho em tôi kí. Anh bảo vì em còn một mình, và em cũng đang học đại học nên số tiền bảo hiểm nhận được sẽ chuyển qua tài khoản cho em.

Khi cậu tôi nằm xuống, ai cũng nghĩ chuyện học hành của em sẽ đứt gánh giữa đường vì từ đây chẳng còn ai lo cho em ăn học nữa. Bà ngoại thì già yếu, họ hàng chú bác còn nghèo hơn cả nhà em thì giúp em sao được.

Thế nhưng, với số tiền sáu mươi triệu đồng mà em nhận được từ công ty bảo hiểm đủ cho em chi tiêu trong những năm học còn lại của mình. Tôi cũng được biết, từ đấy anh nhân viên Bảo hiểm nhân thọ luôn dõi theo em, động viên nhắc nhở em học tập và chi tiêu số tiền đó như thế nào cho hợp lý để đảm bảo đủ cho những năm học còn lại.

Câu chuyện của em tôi được mọi người xung quanh quan tâm nhiều lắm, bởi nơi đây cũng khá xa trung tâm thành phố, việc giới thiệu và tư vấn các sản phẩm Bảo hiểm nhân thọ còn chưa được phổ biến nhiều nên ít người hiểu được vai trò của nó. Nhưng từ câu chuyện này thì không chỉ riêng tôi mà tất cả mọi người nơi đây đều hiểu.

Cuộc sống này có quá nhiều nguy cơ rình rập và rủi ro cũng không chừa bất kì ai. Mua bảo hiểm là để khi gặp rủi ro, người thân của ta nhận được sự chia sẻ, giúp đỡ về tài chính. Cậu tôi đã sớm nhận ra điều đó và cậu tôi chọn mua bảo hiểm nhân thọ, để nếu chuyện không hay có xảy ra thì em tôi vẫn có thể yên tâm vững bước. Đúng như sau này em tôi vẫn nói: “Có bảo hiểm là luôn có ba bên đời”.

Gần đây, tôi đã cùng gia đình và cả những người dân nơi đây quyết định tìm hiểu bảo hiểm để chọn cho mình sản phẩm phù hợp. Vì chúng tôi tin tham gia bảo hiểm chính là trao yêu thương đến với người thân một cách trọn vẹn nhất.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét